Những Chi Tiết Ngược Tâm Kinh Điển Trong Đam Mỹ - Số 5
Phòng Vũ vì trả thù cho đại ca mà gây ra tai nạn chết người. Lẽ ra ban đầu Phòng Vũ phải ngồi tù 7 năm, nhưng nhà của Dương Lỗi (cảnh sát cấp cao) đã ra điều kiện giúp anh có thể giảm án tù xuống còn 3 năm nếu Dương Lỗi đồng ý nhập học ở trường quân đội. Tuy nhiên, nếu muốn, Phòng Vũ chẳng việc gì phải tự chui đầu vào rọ vì anh đã chừa đường lui khi sắp xếp người để bản thân có thể đi đến Quảng Đông tránh pháp luật (thời kỳ xã hội đen những năm 80-90 khá phức tạp). Nhưng vì mong muốn có thể đường đường chính chính ở bên Dương Lỗi cũng như không muốn làm liên lụy đến tương lai của cậu mà Phòng Vũ chấp nhận ra tự thú.
Thế nhưng, cha của Dương Lỗi hiển nhiên không chấp nhận con trai day dưa với một người đàn ông, hơn nữa còn là một đại ca xã hội đen, vì vậy ông giấu Dương Lỗi, lén lút đổi nhà tù cho Phòng Vũ, tùy tiện tìm thêm lỗi để giam cầm anh tròn 7 năm. Trong những năm ngày ngày ngồi ở phòng giam nhỏ bé, tù túng đó, vì suy nghĩ cho tiền đồ của Dương Lỗi sau này, cũng như không muốn vì bản thân mình mà làm hỏng mối quan hệ cha con khó khăn lắm mới hàn gắn được của Dương Lỗi, Phòng Vũ quyết định cắt đứt liên lạc với cậu, cho người tung tin giả rằng anh đã ra tù, di chuyển đến vùng khác lập nghiệp rồi.
7 năm đó không chỉ là những năm tháng đen tối nhất của Phòng Vũ, mà còn là những tháng ngày giày vò Dương Lỗi đến cực điểm. Cậu vừa nhớ nhung, lại vừa hận Phòng Vũ vì không gặp mặt một lần nào đã tự ý chia tay, tự ý bỏ cậu mà đi. Thế nhưng, đến khi biết được sự thật rốt cuộc vì mình mà Phòng Vũ phải ngồi tù suốt 7 năm đó, Dương Lỗi mới thật sự là phát điên và khủng hoảng…
Cổ họng Dương Lỗi phát run!
“. . . Chẳng lẽ năm đó anh ấy không được giảm hình phạt? . . . Không thể nào! . . .”
Nếu như năm đó Phòng Vũ không được giảm hình phạt, Dương Lỗi không đời nào chịu đi học, cũng không đời nào chịu an phận tốt nghiệp.
Hoa Miêu đẩy tay hắn ra.
“. . . Lúc trước lẽ ra anh ấy có thể chạy trốn, bên Quảng Đông đã sắp xếp ổn thỏa chờ đón anh ấy rồi, nhưng mà anh ấy không đi, anh ấy đi tự thú, vì cái gì. . . Vì mày! Vì mày có thể làm sinh viên, vì không liên lụy tương lai của mày! . . . Mày vỗ mông lên đại học, nở mày nở mặt làm sĩ quan, còn những năm tháng tốt nhất của anh ấy đều vùi lấp trong tù! . . . Nếu không phải vì mày, lúc trước anh ấy đi Quảng Đông, bây giờ sẽ ra nông nỗi này sao?! . . .”