[Review] Ve Mười Bảy Năm - Nhất Túy Kinh Niên
[Góc review nhanh]
VE MƯỜI BẢY NĂM
Tác giả: Mã Khắc Ông Ông
Thể loại: Thanh mai trúc mã, tình hữu độc chung, nhân duyên tình cờ gặp gỡ, ôn nhu bệnh trầm cảm công X ấm áp đáng yêu cứu rỗi thụ, HE
Giới thiệu:
Có một số người không có ham muốn tồn tại, không phải vì cảm thấy thất vọng với thế giới này, cũng không phải vì tuyệt vọng với số phận, mà là bởi vì mất đi sự công nhận cùng lòng tin vốn thuộc về họ.
Giả như bạn cũng như vậy, ở trong thời khắc nào đó chán ghét vứt bỏ bản thân, hy vọng bạn có thể cố gắng, tìm lại cho mình một chút lòng tin và dũng khí.
Bởi vì ở trên thế giới này sẽ có một người, vô cùng vô cùng thích bạn. Trải qua năm tháng dài đằng đẵng, sự nhiệt tình cùng lòng can đảm của người đó là vô tận, người đó sẽ tặng cho bạn sự tự tin và sức mạnh không có điểm dừng.
Cả câu chuyện này sẽ trở nên bình thường lắm lắm và gần như không mấy đọng lại trong đầu mình, thế nhưng nhờ ý nghĩa rất đỗi đáng suy ngẫm mà phần giới thiệu phía trên cũng đã nhắc tới, mà mình vẫn sẽ xếp bộ này vô danh sách mỗi-khi-tâm-trạng-tồi-tệ-cùng-cực-thì-nhất-định-phải-lôi-ra-đọc-lại!
Lý do tại sao á? Bởi vì, biết đâu ở một nơi nào đấy trên thế giới, cũng có một người như Cố Chu Triệt hoặc Phó Mặc, dẫu mình có tệ hại ra sao, có thảm thương như nào, thì người ta vẫn một lòng một dạ nghĩ đến mình, vẫn dành tất cả sự yêu thích cho mình, và đến một thời điểm nhất định, họ sẽ mang theo cả tình yêu, sự chân thành, lòng quan tâm và năng lượng lạc quan yêu đời đến thắp sáng cuộc sống rất ư nhàm chán của chính mình thì sao ;)
Ve Mười Bảy Năm kể về chuyện tình yêu học trò những năm tháng Đại học rất ngây ngô và cũng đầy cảm động giữa đôi bạn trẻ Cố Chu Triệt - Phó Mặc. Chuyện tình của cả hai không mấy ngược lên ngược xuống, cũng không phải kiểu moe moe đáng eo hường phấn, mà lại đi theo motip hiện thực một xíu, thế nhưng đáng tiếc là mảng hiện thực đó viết chưa sâu sắc lắm, vậy nên xét ra cũng không có quá nhiều ấn tượng, nếu không muốn nói là chỉ dừng ở mức nhàn nhạt mà thôi. Điểm trừ xíu nữa là cái kết bộ này hơi hẫng, kiểu còn nhiều thứ dang dở chưa thấy được điểm kết cuối thì truyện đã ngừng rồi.
Thế nhưng, vẫn có điểm đặc biệt của bộ này khiến mình cứ tò mò đọc cho bằng hết, ấy là việc: công bị bệnh trầm cảm rất nặng! Quá trình cả hai cùng nhau chiến đấu với căn bệnh này có lẽ là điểm sáng nhất, khiến mình thấy rõ được tình cảm giữa đôi bên chân thành, nhiệt tâm và gắn bó như nào.
Tính cách của Cố Chu Triệt là kiểu dương quang, sáng sủa, nhiệt tình, hào sảng, thân thiện, rất được lòng người xung quanh. Còn Phó Mặc là kiểu nhân vật mâu thuẫn hơn, rất khó để dùng lời diễn tả. Chính vì vậy mà cậu bé này cũng là một ẩn số thôi thúc mình tiếp tục đọc hết Ve Mười Bảy Năm, bởi mình muốn biết một cậu bé có nội tâm tràn đầy mâu thuẫn và nỗi đau như vậy thì sẽ làm sao để giải quyết được những vấn đề của bản thân, cũng như làm thế nào để cậu nhóc có thể bày tỏ được tấm lòng của mình dành cho Cố Chu Triệt…
Tóm lại, nếu bạn thích tìm truyện có tình tiết ít gặp: công bị bệnh trầm cảm; hoặc những khi bạn cảm thấy mọi thứ xung quanh khá bế tắc, cần tìm một động lực nào đó để thúc đẩy bản thân cố lên, thì hãy thử mang bộ này ra đọc nhé. Lần đầu đọc, nói thật mình cũng cảm thấy truyện hơi nhạt, không đọng lại trong mình quá nhiều sự đặc sắc; nhưng lần thứ hai đọc, mình lại nhận ra được nhiều hơn thông điệp tích cực, lạc quan mà tác giả muốn gửi gắm đấy <3
<3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3
NHẤT TÚY KINH NIÊN
Tác giả: Thủy Thiên Thừa
Thể loại: Đam mỹ, giới giải trí, niên hạ, ngược tâm cả đôi, tra công tiện thụ, 1x1, HE
Văn án:
“Tình đơn phương tựa như một bình rượu mạnh, dẫu biết rõ cạn hết sẽ choáng váng, thất thố, thống khổ, cũng làm cho người ta như thiêu thân lao đầu vào lửa, vui vẻ chịu đựng.”
“Ngươi chạm đến được mới thôi, ta một khi say mới dừng.”
“Nhưng phàm là say rượu, luôn có một ngày sẽ tỉnh lại.”
…Và đây là một nồi lẩu ngược tâm cực chua cực cay… Rất thích hợp ăn khi rảnh rỗi hay lúc nhạt miệng.
Hahahahahaha, chang thích máu cún, thích ngược lên bờ xuống rượu, thích nhìn tra công tiện thụ dằn vặt lẫn nhau, thế nên, đọc bộ này vừa chửi vừa tiếp tục cần mẫn cày cày cày vui lắm lắm lắm=)))
Đùa chứ, thật ra trong số mấy bộ đi theo motip tra công tiện thụ của Thủy Thiên Thừa, thì bộ này có vẻ là bộ có nội dung ổn nhất nè. Để mình liệt kê một số đặc điểm nổi bật của Nhất Túy Kinh Niên nhé:
-
Có chuyện tình tay ba nè
-
Có tình tiết “ngụy thế thân” nè
-
Có màn ngược thụ quằn quại xong thụ lãnh đạm bỏ đi rồi truy thê bao nhiệt tình nè
-
Có cảnh tông xe nhập viện, cảnh nhận tội để vào tù hộ vì sợ hủy tương lai của người kia, cảnh anh hùng cứu mỹ nhân đến suýt liệt cả tay… luôn nè :v
Tóm gọn là những ai đã từng mê mẩn bộ Chức Nghiệp Thế Thân (Nhất Túy Kinh Niên là truyện cùng hệ liệt) và thích mấy pha hiểu lầm, tình tiết gay cấn, ngược lên ngược xuống, giận qua giận lại, gương vỡ lại lành… thì có thể thoải mái nhảy bộ này. Đánh giá cá nhân của mình là tình tiết truyện tuy cũ, nhưng có thể là do cách dẫn dắt truyện của tác giả vốn rất tốt, cộng thêm nhà edit chuyển ngữ khá mượt, vậy nên mình vẫn bị hấp dẫn đọc một lèo xuyên đêm hết cả 81 chương của truyện.
À, thêm điểm cộng khác đó là tuy thụ của bộ này khá “tiện”, nhưng bản lại không nhược cũng không quỵ lụy chút nào. Sở dĩ bạn chấp nhận bỏ qua lỗi lầm cũng như đồng ý quay về bên công chẳng qua là vì bản quá quá yêu, dẫu sao cũng yêu người ta gần mười năm trời, nó như một phần máu thịt trong tim bản vậy, đâu dễ nói vứt bỏ là vứt. Thế nhưng mỗi khi công quá quắt gây chuyện, bản vẫn có thể phản kháng, bỏ đi, thậm chí là tuyệt tình chia tay rất dứt khoát. Cá nhân mình thấy ở nhiều chỗ, bản hơi bị mạnh mẽ luôn ý chứ=))
Mà đã khen ưu điểm thì cũng nên nhắc sơ về lôi một tẹo ha (thật ra sợ nhiều bạn trái tym thủy tinh không chịu được thôi, chứ mình thì cực kỳ thích tình tiết này, quan điểm cá nhân, hơm yêu xin đừng nói lời cay đắng): Trong quãng thời gian chia tay công, thụ đã quen và lên giường với một cậu trai khác. Chấm hết!