[Review] Đứa Trẻ Lai
[Góc phim ảnh & anime]
Hybrid Child (Đứa trẻ lai)
Tác giả: Shungiku Nakamura
Nước sản xuất: Nhật Bản
Độ dài: 4 tập.
Thể loại: SA, lãng mạn, ngọt ngào, HE…
Hybrid child được chuyển thể từ truyện tranh cùng tên của tác giả Shungiku Nakamura (tác giả của Junjou Romantica và Sekai-ichi Hatsukoi). Hybrid Child là một loại người máy vô cùng kỳ diệu, có thể lớn lên khi có đủ tình yêu và sự chăm sóc từ chủ nhân. Không hoàn toàn là máy móc, cũng không hẳn là con người, mỗi Hybrid Child đều có những cảm xúc sâu đậm với chủ nhân của mình. Nó phản chiếu hình ảnh của chủ nhân.
Bốn tập phim là 3 câu chuyện ngắn về tình yêu và sự hy sinh. Trong tập phim đầu tiên. Cậu thiếu niên Kotaro biết được tầm quan trọng của trách nhiệm khi tuổi thọ Hybrid Child của cậu dần cạn. Cậu mang ‘nó’ đi sửa và nhận được một câu trả lời phũ phàng “Đổi con khác”. Thế nhưng sự gắn bó và thứ tình cảm mông lung luôn hiển hiện mà chính cậu cũng chưa nhận ra làm sao có thể cho phép cậu bỏ rơi ‘đứa trẻ’ của mình. Chính nờ sự quyết tâm, thương yêu có phần ngốc nghếch của mình, cậu đã có thể giữ được ‘người’ quan trọng ở bên.
Tập hai là câu cuyện của chàng kiếm sĩ cô độc Seya học được cách yêu một lần nữa nhờ có sự giúp đỡ của cậu bé đáng yêu Yuzu. Câu chuyện này cũng có một cái kết ngọt ngào và hạnh phúc cho tất cả mọi người… trừ nhân vật xuất hiện trong 2 tập cuối.
Nếu 2 câu chuyện trên đầy sự ngọt ngào, ấm áp, có cảm động nhưng kết thúc của nó vẫn tuyệt vời thì câu chuyện cuối cùng lại cướp đi rất nhiều nước mắt của mình. Câu chuyện của Kuroda – người sáng tạo ra những Hybrid Child.
Người bạn trúc mã trúc mã của anh Tsukishima – cậu thanh niên trẻ tuổi phải gánh vác trên vai trọng trách của gia tộc, để rồi khi xảy ra chiến sự thì cậu cũng là người phải đứng ra nhận lấy trách nhiệm về mình bằng hành động của một Samurai thời xưa – mổ bụng tự sát. Hai người bạn ấy bên nhau từ thuở ấu thơ, Kuroda lúc nào cũng trêu chọc cậu, cố tình làm trái ý cậu khiến cậu cứ tưởng anh ghét mình. Thế nhưng…
Hình ảnh đọng lại trong tâm trí mình chính là cái đêm trước ngày Tsukishima chết, đó là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất họ bày tỏ trái tim, mở lộng lòng mình với đối phương. Nó hệt như liều thuốc ngọt ngào cuối cùng trước khi cái chết chia cách hai người vình viễn. Từ đó trở đi Kuroda điên cuồng nghiên cứu chế tạo ra những đứa trẻ lai – thế nhưng anh luôn mang vẻ mặt thờ ơ hờ hững với tất cả, cũng chẳng nuôi nấng đứa trẻ đó với ‘tình thương’ gì. Vậy mà một buổi sáng nọ, đứa trẻ có gương mặt của Tsukishima lại làm ra những hành động ngây ngô ngày nào của cậu, câu nói đầu tiên mà nó nói được cũng khiến Kuroda – và cả mình nghẹn ngào bật khóc. Hybrid Child phản ánh hình ảnh của chủ nhân, và rồi Kuroda phải bật thốt lên “Em phản chiếu phần nào trong tôi vậy?”…
Tuy cái kết có thể gọi là BE nhưng mình lại rất thích và hài lòng với câu chuyện này. Cũng rất hy vọng các bạn có thể bỏ ra khoảng 1h đồng hồ để cùng trải nghiệm với những ngọt ngào và đau đớn ấy. ^^