[Review] Dưỡng Cẩu Di Họa - Không Yêu Thì Đi Chết Đi

DƯỠNG CẨU DI HỌA

Tác giả: Hỉ Thước Vong Hoài 喜鵲忘懷

Thể loại: hiện đại, thú x thú, niên hạ khuyển công – đại thúc miêu thụ, ngụy phụ tử, dưỡng thành, HE (thụ là mều + thụ trọng sinh + chủ thụ)

Văn án:

Một hôm đẹp trời, lão mèo đen tốt bụng nhặt vật nhỏ bị bỏ rơi bên đường, mang về cái ổ be bé của nó, ngày ngày bỏ công chăm sóc.

Vật nhỏ kia khi đã lớn liền lấy oán báo ân, một đường nhai sạch dưỡng phụ…

Bộ này ngăn ngắn, nhưng mỗi chương cũng khá dài, nhân vật trong truyện chỉ toàn động vật nho nhỏ cưng cưng không à, và dĩ nhiên nhân vật chính của chúng ta cũng là động vật nốt nha, chính xác là, một em mèo thật “đại ca” và một chú chó con bé bé xinh xinh thiệt đáng yêu :”>

Tiểu Hắc là một chú-mèo-đã-bị-thiến trọng sinh sống lại và là “đại ca” cầm đầu của xóm động vật hoang dã nọ. Một ngày, chú tình cờ nhặt được một em chó con bị người ta hành hạ thừa sống thiếu chết trong một thùng rác, thương tình cho em cún đang hấp hối, Tiểu Hắc bèn thu nhận nó về ổ của mình, đặt tên cho bé cún là Vật Nhỏ rồi chăm sóc và nuôi dạy cực kỳ chu đáo.

Kể từ đó, Vật Nhỏ và Tiểu Hắc sống nương tựa vào nhau. Cùng nhau kiếm ăn, cùng nhau liếm lông, cùng nhau chơi đùa, cùng nhau.... ầy, chuyện 18+, khó nói khó nói=))

Dưỡng Cẩu Di Họa được viết dưới góc nhìn của các động vật bỏ hoang, thành ra nhìn sơ thì từ lời kể của Tiểu Hắc có vẻ hài hước, bất cần đời, nhưng ẩn sâu trong từng câu chữ thì lại mang đậm nét man mác buồn, xót thương và đau lòng thay cho các chú chó chú mèo bị bỏ rơi này. Tích cách của Tiểu Hắc và Vật Nhỏ rất sáng sủa, lạc quan, là điểm nhấn chính khiến màu sắc câu chuyện trở nên tươi tắn hơn.

Bộ này tuy ngắn nhưng khá hay và ý nghĩa, thêm nữa là nhà edit cực mượt, thành ra xếp vào album Review Nhanh chẳng qua là vì mình bí từ hông review dài nổi, chứ không phải vì truyện này hông ổn đâu nha mọi người :3 Chỉ có 8 chương và 1 phiên ngoại, tối nay các bạn có thể cầm điện thoại lên và bắt đầu đọc luôn về hành trình cưa đổ Tiểu Hắc của Vật Nhỏ nè <3

<3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3 <3

KHÔNG YÊU THÌ ĐI CHẾT ĐI

Tác giả: Long Thất

Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, minh tinh văn, ôn nhu trung khuyển công x không được tự nhiên thụ, chủ thụ, 1x1, HE

Văn án:

Giới giải trí nhiều người như vậy, Dạ Sâm không thích nhất vẫn là tên đạo đức giả Nhậm Cảnh. Nhìn qua thì có vẻ hòa nhã, nhưng thực chất lại vô cùng dối trá, lời nói ra không thể nghe nổi dù chỉ là nửa câu.

Sau đó, có một hôm, Dạ Sâm uống say. Lúc tỉnh lại, thấy Nhậm ảnh đế trần trụi nằm cạnh.

Dạ Sâm bày tỏ “Mẹ kiếp, bị chó cắn rồi!”

Vốn tưởng chuyện này cứ thế là qua, ai ngờ trong đầu Dạ Sâm lại nhảy ra một âm thanh “Nhiệm vụ hàng ngày: Hôn Nhậm Cảnh, sau khi hoàn thành thưởng 1 điểm sinh mệnh.”

“Nhắc nhở hữu nghị: Điểm sinh mệnh thấp hơn 1 sẽ bị thu hồi sinh mệnh!”

Dạ Sâm: !!!!!!

Với motip khá mới mẻ, ban đầu mình đánh giá cực cao tình tiết và hướng đi của bộ này, nhưng hơi tiếc là càng về sau các “nhiệm vụ” của hệ thống vẫn đơn giản và dễ đoán trước như khúc đầu truyện, hơn nữa, tính cách của thụ vẫn “không được tự nhiên” và “trẻ con” hệt như ban đầu, khiến truyện dần trở nên khá nhạt vì cứ lặp đi lặp lại các tình huống giống nhau, làm mình hơi chán xíu, nhưng nếu công tâm đánh giá thì bộ này vẫn có thể được xem là ổn, đọc giải trí rất thích hợp. À, một chục điểm cộng dành cho nhà edit, có rất nhiều khúc mình còn lưu lại để dành tham khảo cho bản thân sau này cơ. Vì hệ thống của bộ này là một trong những hệ thống moe - nhây - bựa - lắm mồm nhất mà mình từng đọc, thế nên để có thể truyền tải được hết sự lầy và hài hước của truyện, thì không thể không kể đến cách edit rất mực trau chuốt câu từ của bạn editor. Nói hơi quá xíu thì thứ níu chân mình đọc hết được bộ này chính là vì nhờ bản edit rất ổn của bạn ý=)))

Tóm tắt sơ cốt truyện thì Dạ Sâm bị người hãm hại chết đi trong một tai nạn xe, tưởng đâu cuộc đời hai mươi mấy năm của cậu đến đó là kết thúc, thì đúng lúc này, Dạ Sâm phát hiện mình vừa trở về vài phút trước khi tai nạn thảm khốc xảy ra, và dĩ nhiên, cậu vẫn còn sống. Chưa kịp hết kinh ngạc thì Dạ Sâm lại phát hiện thêm, trong đầu mình ấy vậy mà lại tồn tại thêm một “hệ thống” cực kỳ lắm mồm.


“Cậu là ai?”

“Hệ thống.”

Dạ Sâm “…Hệ thống?”

“Tên chính thức là hệ thống không yêu thì đi chết đi. Nhưng cậu cũng có thể gọi tên thân mật của tôi.”

Dạ Sâm: “Tên… Thân mật?”

“Hệ thống đi chết đi.”

Dạ Sâm “…”


Hệ thống Đi-Chết-Đi mỗi ngày sẽ mỗi ra một nhiệm vụ cho Dạ Sâm, nếu hoàn thành, cậu sẽ được tặng 1 điểm sinh mệnh. 1 điểm sinh mệnh này chỉ giúp Dạ Sâm kéo dài mạng sống thêm được đúng 24 giờ. Và nếu điểm sinh mệnh rớt xuống bằng 0, thì ngày đó cũng là ngày chết của cậu. Má ơi, thế hiển nhiên là phải bằng mọi giá làm nhiệm vụ rồi, nhưng, nhưng, nhưng vì cớ gì mà nhiệm vụ của cậu lại hết “ôm Nhậm Cảnh, hôn Nhậm Cảnh, kêu Nhậm Cảnh đút thuốc bằng miệng, làm cơm cho Nhậm Cảnh ăn, Nhậm Cảnh phải giặt đồ cho cậu…” không vậyyyyyyyyy??? Rốt cuộc cái hệ thống Đi-Chết-Đi “chết tiệt” này có biết Nhậm Cảnh là “kẻ thù không đội trời chung” của Dạ Sâm cậu không thế T____T

Như phía trên mình có nói, motip truyện này khá mới mẻ, khúc đầu mối quan hệ của hai người vẫn còn hơi ám muội nên đọc thích lắm, tuy nhiên về sau khi đã quen nhau rồi mà nhiệm vụ vẫn đơn giản vậy thì có phần hơi nhạt xíu, với cả, Nhậm Cảnh sủng Dạ Sâm lên tận trời x N lần làm mấy đứa quen đọc ngược như mình cảm thấy chịu hơm nổi. Thế nhưng, với những bạn nào yêu thích truyện hài + ngọt + công sủng thụ thì vẫn cực kỳ hoan nghênh nhảy nha. SG dạo này hay mưa, ôm ly trà sữa ngồi gặm đường của bộ này là hết sảy luôn nè :”>