[Review] Cảnh Xuân Cùng Phong Nguyệt
Là người của tôi chính là hoàng đế của tôi, tôi thương còn không kịp, tuyệt đối sẽ không để người đó chịu oan ức trước mặt tôi.
🍄 CẢNH XUÂN CÙNG PHONG NGUYỆT 🍄
Tác giả : 阿姆斯特丹鲜奶
Thể loại : Ôn nhu phúc hắc công X thanh lãnh lý trí thụ, đổi công, ngôi thứ nhất, chủ thụ, hiện thực hướng, HE
Văn án:
Tôi và Vương Chiêu yêu nhau ba năm.
Lúc hắn lăn giường với Đường Hiểu Thần, tôi đứng ngoài
cửa nghe ba mươi phút.
Hai phòng ngủ một phòng khách, bốn người thuê chung hai cặp tình nhân.
Tôi đứng ngoài cửa nghe âm thanh phát ra từ cảnh xuân vô hạn trong phòng.
Bạn trai Đường Hiểu Thần ở đằng sau hỏi tôi:
– Bạn trai anh chịch đối tượng của tôi rồi, có phải tôi nên tìm anh đền bù không?
💧 💧 💧 💧 💧 💧 💧 💧 💧
[Trích đoạn nhà https://drarryismyworld.wordpress.com - Ảnh bìa: Thỏ <3]
Biên Dã cảm thấy Lâm Nguyệt đáng yêu cực kì, cúi đầu hôn một cái, cười nói: “Cái gọi là chịch đến trong ngoài đều mềm mại chắc là thế này đây.”
💧 💧 💧 💧 💧 💧 💧 💧 💧
Dạo này chang bận tối tăm mặt mũi, phải nói chắc cũng gần 4 5 tháng không đọc được bộ đam nào rồi, nhưng bộ này sau khi vừa hoàn thì vội nhảy, nguyên nhân hẳn là vì mấy cái tag “lí trí thụ, đổi công và hiện thực hướng” hahaha.
Nội dung truyện thì rất quen thuộc, tra công Vương Chiêu ngoại tình với người khác, bạn trai của người nọ tới bảo với Lâm Nguyệt: “Bạn trai anh chịch đối tượng của tôi rồi, có phải tôi nên tìm anh đền bù không?”
Vậy là một hồi dây dưa ái muội giữa Lâm Nguyệt và Biên Dã - hai anh chàng vừa bị người yêu cắm sừng cũng từ đó bắt đầu…
Phân nửa đầu truyện được tác giả viết theo phong cách khá nghiêm túc, mạch truyện chậm nhưng diễn biến gãy gọn, có đôi chỗ hơi deep khiến tâm trạng bạn dễ chùng xuống theo nhân vật, nhưng nửa sau của truyện lại khá hường phấn và rất đỗi ngọt ngào.
Nếu truyện chỉ có vậy, có lẽ chang sẽ không hứng thú tới nỗi mang lên đây dụ dỗ mọi người cùng nhảy hố đâu, cái chính thu hút chang chính là:
️🍀 Nhà edit biên tập truyện mượt thôi rồi các bạn ạ! (Là nhà edit bộ “Bàn về phương pháp thu phục quy mao hoàn mỹ” í ;)) )
️🍀 H bộ này kích thích lắm lắm lắm, đặc biệt là có 3 phiên ngoại cuối, hai anh giai mặn mà chơi trò nhập diễn, có kim chủ bao dưỡng minh tinh nè, có lưu manh cường thủ hào đoạt thiếu gia nhà giàu nữa nè… Hai anh giai diễn như thật làm mình thiếu điều cũng tan chảy theo mấy ảnh luôn!
Trừ đoạn…
Lâm Nguyệt càng chống cự càng bị ép chặt, nhưng nghe tiếng kim loại va chạm khi người sau cởi thắt lưng cậu lại thấy hưng phấn.
Qua một lúc không thấy động tĩnh gì, Lâm Nguyệt thúc giục: “Anh nhanh lên!”
Giọng Biên Dã hơi bất đắc dĩ: “Đợi một chút, dây lưng bị kẹt.”
“....”
5s phá ra cười vì bị tụt cảm xúc veleu với cái-thắt-lưng-của-Biên-Dã :))
️🍀 Tình cảm mà Biên Dã dành cho Lâm Nguyệt.
Đây là điểm cộng khiến mình ưng ý nhất của truyện này. Có thể do mình quá sủng thụ, nên mình thường hay để ý đến những chi tiết thể hiện tình cảm công dành cho thụ, và phải nói là trong truyện có những câu nói của Biên Dã làm mình rung rinh dễ sợ.
Nếu đọc truyện, bạn sẽ dễ dàng thấy ngay là tác giả mô tả tính cách của Biên Dã có phần hơi OOC (Out of Character). Nửa đầu thì bí ẩn, lạnh lùng và có phần bất cần đời, nhưng nửa sau thì lại biến chuyển thành một người vô cùng nóng bỏng, nhiệt tình, thậm chí còn hơi hơi mặt dày :))
Ban đầu mình nghĩ đây là một bug của truyện, nhưng nghĩ lại thì có khi lại là ẩn ý của tác giả cũng nên, bởi vì Biên Dã đã từng nói: “Là người của tôi chính là hoàng đế của tôi, tôi thương còn không kịp, tuyệt đối sẽ không để người đó chịu oan ức trước mặt tôi.”
Thế nên khi chưa thể chính thức công khai theo đuổi Lâm Nguyệt, thái độ của Biên Dã vẫn còn lạnh nhạt, nhưng sau khi đã có cơ hội bày tỏ với cậu rồi, anh lập tức trở nên đúng như lời mình từng nói, “người của tôi chính là hoàng đế của tôi” - yêu chiều, bao dung, lấy lòng, nâng niu, không gì là không thể làm cho cậu.
Đặc biệt, có một đoạn, khi Biên Dã làm bánh gato chuẩn bị cho sinh nhật của Lâm Nguyệt, tâm ý của anh hoàn toàn được thể hiện hết qua vị của cái bánh.
“Là hương hoa sơn trà.” Biên Dã ngồi đối diện, đung đưa chiếc li trong tay, “Là ấn tượng đầu tiên anh tạo cho tôi, không ngờ sẽ có ngày nói ra với anh. Mấy ngày không tăng ca cùng anh là do ở nhà gỡ rối cái mùi này. Bây giờ vị mà anh nếm được chính là cảm xúc anh tạo cho tôi khi đó.”
Phải để ý tới người ta như nào, phải có tâm nghĩ về người nọ ra sao mới có thể nhung nhớ mãi một mùi hương như thế, chỉ chi tiết nhỏ đó thôi, không phải là quá đủ để người đọc có thể thấy tình cảm mà Biên Dã dành cho Lâm Nguyệt rồi ư?
Và còn rất nhiều rất nhiều điều ngọt ngào nhỏ nhặt khác trong cuộc sống đầy hạnh phúc giữa hai người bọn họ mà chỉ khi đọc truyện thì bạn mới thấy được. Một câu chuyện ngăn ngắn, một cảm xúc lâng lâng vẹn toàn, tất cả sẽ khiến cho một ngày đầu xuân của bạn thêm phần vui vẻ yêu đời hơn, thật đấy, nhảy hố chung với chang đi nào * ở dưới hố vẫy vẫy tay *