[Review] Chàng Tiên Cá Bé Nhỏ

Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương. Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình.

[Review] Chàng Tiên Cá Bé Nhỏ

CHÀNG TIÊN CÁ BÉ NHỎ

Tác giả: Oliver

Thể loại: Đoản văn, sủng ngọt, ôn nhu sủng nịch công vs dịu dàng hiền hòa thụ, thụ bị câm, chủ công, 1vs1, HE

Văn án:

Tiên cá bé nhỏ của tôi ấy mà,
cậu ấy không nói mà chỉ im lặng nhìn tôi và nhẹ nhàng mỉm cười.

50508708_945300542333604_8162066406624460800_n

Một câu chuyện ngắn chỉ gói gọn trong mười chương với không khí cực kì nhẹ nhàng, đơn giản và bình yên. Bạn sẽ không thể tìm thấy ở đây những tấp nập hối hả trong cuộc sống thường nhật, cũng chẳng có những mỏi mệt đau thương, cả một áng văn êm đềm tựa như khi bạn đứng bên bờ hồ rộng lớn, đón ánh nắng dịu dàng nhảy nhót trên mái tóc, đón cơn gió nhè nhẹ phất qua bờ môi và đắm mình vào với bầu trời xanh phiêu đãng…

Một thiếu niên vì hoàn cảnh gia đình mà thường xuyên phải chuyển nhà, chuyển trường, cậu không có bạn bè lâu dài, cũng chẳng thể duy trì được mối quan hệ nào trọn vẹn. Cho đến một ngày, cậu gặp được người kia…

Đó là một thiếu niên với mái tóc đen và làn da trắng, cậu xinh trai tới nỗi trong ấn tượng của người khác cậu hệt như một nàng công chúa của các câu chuyện cổ tích. Đáng tiếc, cậu lại chẳng thể nói được, cậu hệt như chàng tiên cá bé nhỏ bị mụ phù thủy tước đi giọng nói đẹp đẽ nhất, khiến cậu lúc nào cũng tĩnh lặng, lúc nào cũng lẻ loi cô độc một mình.

"Một thiếu niên xinh trai như thế, ấy vậy mà lại bị câm.

Thì ra cậu ấy không phải công chúa, mà chỉ một chàng tiên cá bé nhỏ đáng thương.

Chỉ có bề ngoài xinh đẹp lộng lẫy, nhưng mãi mãi không thể biểu đạt nội tâm của mình."

Hai thiếu niên ngập ngừng bước đến bên nhau, cùng nhau trải qua những mất mát đau thương, những hỉ nộ ái ố trong đời rồi lại cùng nhau vun vén cho cuộc sống tương lai, cùng nhau dâng lên thứ tình cảm non nớt, ngây ngô nhưng đáng trân trọng nhất....

"Chúng tôi có thể bước đi chậm rãi vậy. Yêu đương một cách chậm rãi, lại sống hết cuộc đời này một cách chậm rãi.

Ban đầu tôi coi cậu ấy là hoa, xinh đẹp mà lại yếu ớt, không thể trải qua mưa gió, cần che chở cẩn thận.

Sau này tôi phát hiện đây là một nhận xét sai lầm. Cậu ấy rõ ràng là cây, cành mềm mại nhưng cứng cỏi, có lẽ chật vật, có lẽ đau khổ, nhưng nhất định sẽ cố gắng sống sót, sau đó tận lực vươn cành lá để che chở cho người bên cạnh.

Bây giờ tôi nghĩ rằng, cho dù là cây lớn không sợ mưa gió thì cũng có quyền được quý trọng.

Không liên quan đến việc có cần hay không, có tất yếu hay không. Chỉ vì cậu ấy đã chọn tôi, giao cho tôi tất cả nỗi đau và sự dịu dàng của cậu ấy mà không có lấy một chút đề phòng.

Chỉ vì… Tôi yêu cậu ấy.

Chỉ vậy thôi."

Có thể nói câu chuyện này nhàn nhạt nhè nhẹ chẳng có gì quá để mà lắng đọng, thế nhưng cách mà tác giả dẫn dắt câu chuyện và cách vẽ nên từng nhân vật cả chính lẫn phụ đều hòa quyện lấy nhau một cách duyên dáng, tạo ra một bản nhạc du dương như được phát ra từ chiếc máy hát đĩa than.

Sẽ không có lời ngợi khen bởi câu chuyện không phải dạng xuất sắc khiến người ta cuồng nhiệt hay day dứt nhớ mãi chẳng quên. Nó, đúng hơn nên được đón nhận bằng những gì đơn giản và nhẹ lòng nhất. Ít nhất thì bạn hãy thả lòng mỗi khi thưởng thức một tách trà thơm, ấm hay lạnh sẽ chỉ có bạn mới tự cảm nhận được ^^

12 nu than | de ba