[Review] Ai Chết Giơ Tay
[Góc review phim ảnh & anime]
AI CHẾT GIƠ TAY
Đạo diễn: Huỳnh Lập
Nước sản xuất: Việt Nam
Thể loại: Hiện đại, tâm linh, hài hước, tình cảm, HE.
Độ dài: 08 tập (Đã end)
Giới thiệu: (Theo Huỳnh Lập)
Tâm linh là một trong những đề tài quen thuộc đối với con người. Nhưng nó sẽ khác lạ và thú vị hơn rất nhiều trong Ai Chết Giơ Tay. Ngoài được thưởng thức nội dung phim, khán giả còn được biết thêm nhiều kiến thức tâm linh với sự lột tả đầy sáng tạo và muôn màu của nhân vật chính mang tên Tinh Lâm, là một chuyên gia bắt ma bị khiếm khuyết khả năng tâm linh. Với tính tình kì lạ, bất thường, Tinh Lâm dẫn dắt người xem đến với những câu chuyện tâm linh vô cùng kì thú….
Trước khi review chi tiết về bộ phim mình muốn nói đôi chút về đạo diễn/biên kịch/diễn viên chính của phim – Huỳnh Lập.
Mình bằng tuổi bạn ấy nhưng xuất phát từ sự kính nể và tôn trọng nên sẽ gọi là anh nhé =))) Mình biết đến Lập từ những dự án đầu tiên của anh ấy khi còn trong team DAMtv, khi ấy chỉ coi với tâm thế giải trí vì nó hài hước là chính, có ấn tượng nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức ấy. Mãi tới năm 2015, khi mà Lập tham gia cuộc thi Cười xuyên việt thì mình mới thật sự trở thành người hâm mộ của ảnh, mình vẫn luôn rất rất ấn tượng với vở Anh Ba Khía, Yêu tôi đi…. hay như dự án phim gần đây nhất là Tấm Cám Huỳnh Lập kể. Thế nhưng tất cả chỉ dừng lại ở mức ấy, bởi trong Tấm Cám, mình thấy được các miếng hài, ấn tượng được với những khúc lặng nhưng với mình nó vẫn chưa đủ để tạo thành cú hit.
Cho đến một ngày, mình thử xem Ai chết giơ tay (ACGT).
Sẽ không quá khi nói đây là sản phẩm xuất sắc nhất của Huỳnh Lập kể từ khâu kịch bản, diễn xuất, âm thanh, ánh sáng, kĩ xảo, từ hình thức cho đến chất lượng…. Ít nhất là với mình, bộ phim là sự kết hợp quá đỉnh của nhiều yếu tố kể trên mà vẫn không mất đi nét hài hước cũng như tư tưởng nhân văn trong câu chuyện.
Trước kia mình thích Lập, nhưng mình vẫn khá khó chịu với nét diễn hài có phần hơi over (đối với mình) của ảnh, nó rất dễ gây cười, dễ thương nhưng bên cạnh đó nó vẫn mang chút ồn ào nên dù thích thì nó vẫn chưa thật sự thấm sâu vào tim mình. Đến với ACGT, phải nói bộ phim này đã tạo nên độ “cuồng” không hề nhẹ trong lòng mình. Trong phim này Lập diễn tiết chế lại, một dạng vai vẫn hài, vẫn tinh nghịch nhưng nó không bị ồn ào gây bất kì khó chịu nào cho người xem, bên cạnh đó thì tạo hình cũng rất đẹp =)) Mình thích cách Lập giả gái xinh ơi là xinh nhưng khi anh ấy trở về hình tượng của một chàng trai cá tính, một pháp sư hiện đại tươi trẻ, năng động thì mình phải gào thét lên rằng trời ơi tuyệt quá~
Nội dung phim kể về chàng pháp sư trừ ma diệt tà Tinh Lâm, cậu sinh ra và lớn lên trong gia đình truyền thống với nghề này, có điều ba mẹ cậu mất sớm nên cậu phải tự mày mò tìm tòi, học hỏi các phương pháp hành đạo. Điều đáng nói hơn đó là một pháp sư như cậu lại không có được con mắt âm dương để nhìn thấy ma. Trớ trêu không? Không thấy ma thì làm sao mà diệt được? Và duyên phận cũng như số phận móc nối cho cậu đến với được cô bạn Liên Thanh, người con gái sau một lần bị Tinh Lâm dụ bôi sáp cận hòm lên mắt mà vô tình mở ra con mắt âm dương. Kể từ đó cô nàng có thể nhìn thấy hồn ma và trợ giúp cho Tinh Lâm rất nhiều trong công cuộc trừ tà vĩ đại =)))
Mình chưa từng biết đến chị nữ chính, thế nhưng qua vai diễn Liên Thanh trong phim thì mình phải gật đầu công nhận khả năng diễn xuất của chị ấy, đấy không phải nét diễn mình thích nhưng nó rất thật, rất thành công và vô cùng gây thiện cảm. Nữ chính cũng là dạng nhân vật sống nội tâm và vô cùng sâu sắc, bởi thế cho nên chính cô là người phát hiện ra được sự biến chuyển trong từng người bạn của mình và cũng tự đẩy bản thân vào nguy hiểm, tạo nên cao trào cho cả một tập phim.
Nếu như không nhắc đến nhân vật đặc biệt còn lại trong bộ ba diễn viên chính – Thụy Du thì sẽ thật là thiếu sót. Đó là một chàng công tử sống trong gia đình có điều kiện dư giả, thế nhưng anh luôn bị ba mẹ ép buộc phải học chuyên ngành mà mình không thích, phải làm những việc trái với tâm tư của bản thân. Một lần tình cờ (hay cơ duyên xảo ngộ?) mà Tinh Lâm, Liên Thanh và Thụy Du cùng bị kéo vào một sự việc li kì. Với thể chất đặc biệt của mình nên Thụy Du có thể dễ dàng để các hồn ma mượn xác và nhờ đó cũng đã giúp cho hồn người mẹ đã mất đột ngột của Liên Thanh có thể trở về nhắn gửi đến con gái của mình những lời bà chưa kịp nói.
Mình thích anh Quang Trung từ lần đầu tiên xem anh diễn (ảnh nhỏ tuổi hơn nhưng cho phép mình gọi là anh nha :>) Quang Trung giả gái đẹp mê hồn và trong phim này anh ấy xuất hiện với hình tượng khá lãng tử nhưng tính cách hoàn toàn trái ngược. Mình cảm nhận Thụy Du là một người trẻ khát khao tự do đến mức cực đoan, ảnh cũng khờ khạo, ngốc nghếch và ham vui, ham hố, hài hước, thú vị. Đó là kiểu nhân vật mà mình cực kì thích bởi nó hội tụ quá nhiều yếu tố cấu thành nên một con người có đủ cả phần tĩnh và động. Thế cho nên quả đụng xe ở tập 6 của ảnh khiến mình điếng hồn tại chỗ và không-thể-khóc-được-ngay dù tinh thần hỗn loạn thật sự. Chi tiết ấy quá bi thương đến nỗi mình thảm thiết kêu réo, quằn quại chỉ để hóng tập 7 và xem cái kết của ảnh.
Hơn nữa, khi Quang Trung cho các hồn ma mượn xác, ảnh đã quá xuất sắc khi diễn rất nhiều “vai” khác nhau mà vẫn không làm mất đi cái chất vốn có của bản thân. Tựa như bạn có thể nhìn thấy nét riêng của người A hòa với đặc trưng của người B để tạo nên một người “A” chân thực nhất, dung hòa nhưng không hề bị hòa tan. Với mình, nhất định phải dành cho Quang Trung một like tán thưởng về khả năng diễn xuất của anh ấy.
Mình thích chết đi được cách kịch bản viết nên những câu chuyện nhỏ để tạo nên một mạch truyện lớn mà Lập đã xây dựng. Ban đầu mình cứ nghĩ bộ ba này sẽ cùng nhau ngao du tứ phương để trừ ma diệt tà, nhưng không! Huỳnh Lập đã đưa kịch bản đi theo lối tư duy độc đáo và siêu bất ngờ của anh ấy. Từ câu chuyện về người mẹ mở ra sự liên kết giữa ba người bạn cho đến sự bi thương của một người con trai chuyển giới. Tất cả đã lấy đi nước mắt của mình, cứ ngỡ thế là đủ rồi thì sự chuyển biến đột ngột của Thụy Du, sự hy sinh của Tiểu Địa dành cho Liên Thanh lại làm mình phải nức nở hơn nữa.
Nhân đây cũng xin phép nói đôi chút về Tiểu Địa, đây là nhân vật vô cùng đáng yêu do anh Hữu Tín thủ vai, xóa bỏ đi hình ảnh một ông địa với cái bụng bự ăn sâu trong lòng chúng ta. “Anh Tiểu Địa” này phải nói là đáng yêu hết phần thiên hạ và chemistry giữa ảnh với Liên Thanh cũng khiến mình quắn quéo vô cùng =))) Hơn hết, khi mà anh hy sinh để cứu người con gái anh thương và nhạc phim vang lên hợp tới mức da-gà-nổi-đầy-người và nước mắt tuôn như mưa thì mình phải thêm một lần nữa bái phục Huỳnh Lập và ekip làm phim.
Phim không phải không có điểm trừ, có lẽ là vì thuộc dòng phim web-drama nên nó sẽ vẫn mang lại chút cảm giác lê thê ở đôi chỗ và có lẽ do số tập khá ngắn nên lại có vài chi tiết khá nhanh. Thế nhưng, công bằng mà nói ACGT đã quá thành công ở việc tạo nên sự cuốn hút, hồi hộp, mong chờ từng tập từng tập tiếp diễn. Việc bộ phim xây dựng các tuyến nhân vật và liên kết các tuyến ấy với nhau cũng là một điểm thành công của nó. Mỗi một diễn viên trong đây diễn rất trọn vẹn, rất chân thực và ra được cái chất của nhân vật.
Mình vừa mới xem xong tập cuối của phim và cũng mới khóc lụt dòng sông cho cái kết mà với mình là vừa có hậu vừa hoàn mỹ, vừa bi thương nhưng cũng rất tình này. Mình cảm thấy tập cuối hơi vội, giá mà nó được thực hiện dài hơn và chi tiết hơn, tâm lý nhân vật khắc sâu cũng như thoại dễ ngấm hơn chút nữa thì cả bộ phim sẽ cực kỳ hoàn mỹ. Trong tập cuối mình đã lặng đi khi mà Tinh Lâm ngồi trên xích đu và lặng người nhìn về trước, mình cứ nghĩ ảnh đã mở được con mắt âm dương và thấy ma, nào ngờ….. Không xì-poi đâu, để mọi người tò mò xách mông đi coi cơ, nói chung là thỏa mãn cực kỳ~~~
Bao giờ khi đọc truyện, xem phim hay theo dõi bất cứ tác phẩm nào mình đều rất chú trọng vào tư tưởng chủ đạo mà tác giả muốn gửi tới người đọc. Với ACGT, người xem sẽ được đưa vào thế giới tâm linh đầy huyền bí, giải thích những điều nho nhỏ trong cuộc sống thường nhật mà chính bạn hoặc người thân của bạn từng trải qua. Chắc chắn Huỳnh Lập phải nghiên cứu kĩ càng và chuyên sâu dữ lắm các nguồn tài liệu từ dân gian, sách báo… mới có thể viết nên một kịch bản cụ thể, hợp lí và nhiều điểm sáng như vậy. Đây cũng là điểm mà mình rất nể phục ở anh, một sự tận tâm rất đáng khen <3 Tương lai nếu anh Lập có làm phim điện ảnh, chắc chắn em sẽ ghé rạp ủng hộ anh rồi đó ^^
Có lẽ mỗi khán giả sẽ có cảm nhận khác biệt, thế nhưng mình thật sự mong các bạn có thể bỏ thời gian ra để theo dõi hết 8 tập của bộ phim rất đáng xem này. Đừng quên like cho đoàn phim và comt tâm sự cảm nhận của bạn với mình nhé <3
Ai thích phim, giơ tay!