[Review] Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc!
Diễn viên võ thuật hạng 18 tép riu Phương Đại Xuyên, vất vả lắm mới nhận được thông báo tham dự tiết mục giải trí “Người Sói Sát Nhân”, đang định dùng cơ hội này để bứt lên tỏa sáng, chẳng ngờ xông nhầm vào một Trò chơi Sát nhân thật sự…
PHÙ THỦY, XIN TỈNH GIẤC
Tác giả: Vong Nhân Việt Đao
Thể loại: Suy luận trinh thám, chút rùng rợn, trò chơi giết người…
Tên gọi khác: Bảy ngày bảy đêm sống cùng người sói, Bạn trai tôi là người sói, Luận IQ thấp làm sao phá đảo Trò chơi Sát nhân… (???)
Nhân vật chính: Cay nghiệt khôn khéo con lai công x cường tráng rạng rỡ cởi mở thụ.
Văn án:
Diễn viên võ thuật hạng 18 tép riu Phương Đại Xuyên, vất vả lắm mới nhận được thông báo tham dự tiết mục giải trí “Người Sói Sát Nhân”, đang định dùng cơ hội này để bứt lên tỏa sáng, chẳng ngờ xông nhầm vào một Trò chơi Sát nhân thật sự…
Phương Đại Xuyên: Tôi sẽ nỗ lực cướp hết đất diễn!
Lý Tư Niên: Mẹ kiếp sống được hẵng tính!
Thật ra thì trò Ma Sói đã nổi ở Việt Nam khoảng vài năm đổ lại đây rồi ha, thế nhưng mãi tới tầm nửa năm đổ lại đây mình mới bắt đầu tập chơi trò này, và quả thiệt rất rất vui :3 Vậy nên khi đọc văn án và giới thiệu, biết được Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc được lấy cảm hứng từ trò chơi đó, mình hứng thú tới độ lao vào đọc ngay, và đúng là không uổng công chờ đợi, bộ này thật sự rất kịch tính, hấp dẫn và nhiều phen hồi hộp đúng như chính bản chất của trò Ma Sói.
Trước khi bắt đầu đọc truyện, mình có lời khuyên chân thành là bạn nên tìm hiểu kỹ trước luật chơi Ma Sói, ở đây mình xin phép dẫn nhẹ một đường link hướng dẫn, nếu bạn đọc xong mà vẫn còn mơ hồ thì cứ thoải mái cmt ở dưới, mình sẽ giải thích lại nhen ^^
https://boardgame.vn/nv476/luat-choi-ma-soi-character
Bởi vì nội dung của truyện hoàn toàn xoay quanh trò chơi này, thế nên nếu không hiểu hết luật chơi cũng như hiểu rõ “quyền lợi” và “nhiệm vụ” của từng nhân vật trong Ma Sói, sẽ hơi khó hiểu một tẹo cho bạn khi nhảy vào đọc Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc đó.
Giờ thì vô nội dung truyện ha. Nhân vật chính của tác phẩm này tên là Phương Đại Xuyên, một diễn viên hành động hạng 3 rất có tâm với nghề, luôn nằm trong trạng thái “máy quay xuất hiện là diễn” mọi lúc mọi nơi. Khó khăn lắm, hắn mới giành được cơ hội tham gia vào trò chơi Người Sói Sát Nhân do một đài truyền hình nọ tổ chức, chẳng ngờ vận khí xui xẻo tột độ cỡ nào mà thay vì lên một chiếc xe hơi do ekip cử đến đón, Phương Đại Xuyên lại lên nhầm một chiếc xe “Người Sói Sát Nhân” khác. Cùng tên, nhưng nội dung trò chơi thì lại lệch một trời một vực. Một bên chỉ là diễn, dùng chính gương mặt và nụ cười của mình để bán manh bán tiếng cười; còn một bên lại là dùng chính máu tươi và mạng sống của bản thân để đổi lấy tấm phiếu chiến thắng aka cơ hội sống sót duy nhất.
Hắn vừa dứt lời, tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, gã ngoại quốc đứng phía sau lão Trần lùi lại hai bước, ầm — một tiếng súng nổ.
Máu đỏ và óc trắng bắn tung tóe lên mặt bàn.
Những lá bài trên bàn tức thì đẫm máu, Phương Đại Xuyên ngồi đối diện lão Trần, mặt và ngực văng đầy máu cùng óc.
Thịt sống hòa cùng chất lỏng vẫn còn nóng hổi, Phương Đại Xuyên giật mình vì nóng. Hắn ngơ ngác vươn tay ra, vuốt đi vết máu trên mặt, máu tươi nhỏ xuống bàn từ những ngón tay run rẩy, mũi hắn ngửi thấy mùi vị tử vong.
Nửa đầu trên của lão Trần đã hoàn toàn biến mất, thân thể lão đổ nhào về phía trước, nửa đầu dưới đập lên lá Joker.
Đây chính là cái chết mở màn cho 7 ngày kinh hoàng nơi đảo hoang.
Có tất cả 13 người cùng tham gia vào trò chơi. Mỗi đêm, sói có thể giết chết một người, phù thủy cũng có thể độc chết một kẻ. Ban ngày, dân làng lại tìm cách treo cổ giết sói - hoặc xui xẻo, cũng có thể treo nhầm chính người dân thường giống như mình. Đến ngày cuối cùng, chỉ còn duy nhất một người chiến thắng, đó có thể là sói, cũng có thể là dân làng. Chỉ người duy nhất sống sót ấy mới có cơ hội bước ra khỏi đảo hoang cùng 20 triệu đô tiền thưởng, tất cả những kẻ thất bại, buộc phải nằm lại vĩnh viễn nơi đây…
13 con người tưởng chừng xa lạ, ấy vậy mà càng khám phá, Phương Đại Xuyên lại càng ngỡ ngàng khi nhận ra dường như họ đều quen nhau, và giữa bọn họ đều tồn tại một bí mật, một sự hận thù chết chóc nào đó. Không ai có thể tin tưởng ai được cả, người bên cạnh mình có thể là phe người tốt, cũng có thể là kẻ chỉ cần mình đôi chút lơ là đã sẵn sàng đâm ngay kim độc vào cơ thể để giết chết bản thân. Phương Đại Xuyên phải làm sao đây, khi mà ngay cả người hắn cho rằng đáng tin nhất, đáng để hắn dốc lòng ra bảo vệ nhất cũng nói với hắn rằng:
“Tôi có thể tin cậu không?” Phương Đại Xuyên nhìn bóng lưng y, đột ngột dừng bước, cất tiếng hỏi.
Lý Tư Niên quay lại, nghiêm túc dặn dò, “Trên đảo này, đừng nên dễ dàng tin tưởng bất cứ ai.”
Phương Đại Xuyên thoáng rũ mắt, “Bao gồm cả cậu sao?”
“Nhất là tôi.” Lý Tư Niên cười với hắn, bưng chiếc rương bước xuống nhà.
Những ai từng chơi trò Ma Sói hẳn cũng biết, đây thật sự là một trò hack não, cân tâm lý, đấu trí sát phạt lẫn nhau. Nhưng bình thường trò chơi sẽ dễ dàng hơn, bởi lỡ mà mình (là dân làng) có chết, nhưng cuối cùng phe dân làng thắng thì mình vẫn được tính là đã chiến thắng (có thể tùy từng nơi thay đổi cách chơi khác nhau). Nhưng trong trò chơi Người Sói Sát Nhân này lại khác hẳn, cứ cho là cuối cùng phe dân làng thắng đi thì đã sao, nếu bạn không phải là người cuối cùng còn đứng vững, chẳng phải mạng của bạn đã vứt xuống rồi thì sẽ chẳng bao giờ còn có thể mở mắt ra một lần nữa ư? Vậy nên, phải cẩn thận, thật cẩn thận, ai biết được người tiếp theo ra đi sẽ là ai chứ…
Đánh giá cá nhân của mình là bộ này thật sự hấp dẫn, đủ kịch tính và cân não. Mảng yếu tố tình cảm cũng khắc họa được rất rõ nét. Mình đọc bộ này sau khi vừa đọc xong Thái Đản Du Hí, và có một chi tiết trùng hợp làm mình ngẩn ngơ không thôi. Ấy là ở cả hai bộ, hai nhân vật chính của chúng ta đều khởi điểm là người xa lạ, thế nhưng chỉ sau vẻn vẹn vài ngày (chưa đến một tuần), cả hai đã yêu nhau đến sống chết, yêu đến độ dám đặt cả mạng sống của mình vào tay người kia, yêu tới nỗi chỉ cần một trong hai không còn sống nữa, thì người còn lại khẳng định không nói một lời sẽ lập tức lựa chọn đi theo.
Nếu trước khi đọc cả hai bộ này, mình sẽ suy nghĩ, điều đó có logic không? Trên đời sẽ có hai người dưng vô duyên vô cớ yêu nhau tới vậy thật à? Nhưng sau khi đọc cả Thái Đản Du Hí và Phù Thủy, Xin Tỉnh Giấc, mình tin rằng có lẽ tình yêu đấy hoàn toàn có thật. Bởi vì hoàn cảnh đưa đẩy họ đứng cùng một chiến tuyến với nhau thật sự quá khắc nghiệt, nếu đã trải qua những thời điểm đồng sinh cộng tử như thế, thì đừng nói một tuần, dù chỉ một ngày ngắn ngủi thì mình vẫn tin rằng giữa họ sẽ nảy sinh tình cảm và tồn tại một sợi dây liên kết rất kỳ lạ. Và Phương Đại Xuyên với Lý Tư Niên cũng thế, cách họ yêu nhau, cách họ dám đứng ra hy sinh và bảo vệ người kia thật sự làm mình rung động.
Mình bị ấn tượng bởi một câu như này:
Nhưng y không dám nói với Phương Đại Xuyên, y sợ Phương Đại Xuyên nóng giận nhất thời, thật sự hai tay nhuốm máu. Nhuốm máu cũng chẳng có gì, nhưng y không nỡ.
Đây là lúc Lý Tư Niên giấu giếm Phương Đại Xuyên một việc, không phải vì sợ hắn sẽ làm hỏng chuyện của mình, lại càng không phải vì lo lắng hắn sẽ làm đảo lộn kế hoạch của y. Hai chữ “không nỡ” ấy khiến mình rất thích, cực kỳ thích, cảm giác được tấm lòng cố gắng bảo vệ và che chở mà Lý Tư Niên dành cho Phương Đại Xuyên ấy ~
Thêm một ưu điểm nữa của truyện dành cho các đảng sủng công, ấy là bộ này khắc họa cả ngoại hình, tính cách và lối suy nghĩ của bạn công quá đỉnh. Mình thường không mấy ấn tượng trước các anh công, chỉ hay bị đổ và chú ý tới thụ, thế nhưng anh công trong đây thật sự đã khiến mình đắm đuối vì ảnh quá quá toẹt. Ah, cái nữa là, ai thuộc đảng #sùng_bái_mèo thì nhảy hố đi là chuẩn luôn nha, cậu chàng trong truyện này có đất diễn hơi bị nhiều luôn á :3
Túm gọn là nhà edit cực ổn, truyện hay, nội dung gay cấn, nhân vật được khắc họa vừa ngầu vừa chất, hoàn toàn xứng đáng để bạn yên tâm nhảy hố á. Và nhắn nhủ nhẹ thêm một câu là cũng đừng lo lắng mảng pass làm gì, khẳng định một câu yêu thương là cỡ Chang mà còn giải pass được thì yên tâm các bạn cũng giải được tất 😂😂😂