Mở đầu tác phẩm thì cả hai đã kết hôn được một năm, nhưng họ vẫn luôn nghĩ rằng đối phương chỉ là người phàm. Thần có sinh mệnh dài dằng dẵng, nhưng thời gian của phàm nhân thì chỉ như gió thoảng mây trôi. Cũng chính vì thế mà công và thụ đều vẫn luôn trân trọng từng giây phút ở bên nhau.